Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010

Kokoro no Ito - Preview

Vì đang dài cổ chờ bản raw nên tớ up cái này trước ^^, do 1 chữ tiếng trung bẻ đôi cũng k biết nên tớ đành nhờ QT + google trans, có phăng ra, nên không chính xác lắm a, lại còn dịch ra từ tiếng trung nên câu chữ có phần giống tiếng trung, các bạn thông cảm ^^

Phim bắt đầu bằng cảnh Akito cuống cuồng đạp xe đến siêu thị để giúp người mẹ bị điếc của mình. Bởi vì bà đến siêu thị để mua vài thứ  nhưng lúc tính tiền lại xảy ra hiểu lầm với nhân viên ở đây , bà lại không biết nói chỉ có thể dùng tay ra hiệu , vì vậy Akito phải đến giúp mẹ.



Akito là một nghệ sĩ violon trẻ, cậu phải đối mặt với những áp lực tâm lý lớn, cùng với đó là nỗ lực không ngừng để được vào Đại học NGhệ thuật.







Nhưng ở lớp piano, thầy giáo đã nói:


"Nhìn em tập luyện, tôi có cảm giác rằng dường như em không thật sự thích đàn, có lẽ vì bản thân em có nhiều áp lực, nên khiến người nghe không thể cảm thụ được tình cảm trong bản nhạc.

Cuộc sống của Akito là một chuỗi chán nản, không thể nói chuyện được với mẹ mình, đối với piano lại dần sinh ra chán ghét bản thân mình, còn phải chuyển nhà đi nơi khác. Những thứ đè lên vai Akito khiến cậu mệt mỏi, thêm nữa cậu mới chỉ là học sinh trung học. Âm nhạc là cách giải tỏa tốt nhất giảm bớt áp lực cho cậu, mẹ ở trong phòng, cậu độc tấu ở ngoài, dùng tâm tình khống chế giai điệu bản nhạc.



Lại nhớ những chuyện trước kia, cậu không nhớ rõ mình thích piano từ lúc nào, chỉ nhớ cái hôn dịu dàng cùng nụ cười hiền hậu ~ Khi đó, mẹ đã nói: Mẹ nghe được đấy. Âm nhạc tựa như những sợi tơ, kết nối tâm hồn mẹ và Akito, cậu hiểu được điều đó.



Nhớ đến những điều ấy khiến cậu khó chịu, cậu muốn thoát ra khỏi những chuyện này, nhưng bản thân lại không muốn mẹ thất vọng.

Thật sự giống như mượn rượu giải sầu càng sầu thêm, đánh đàn để tỉnh táo lại khiến tâm thêm chán nản. Một lúc sau, Akito dùng lực thật mạnh nhấn lên phím đàn. Cậu không chịu đựng được nữa.




[TBC]

Credit: 猫熊不说话@ baidu
TRans: QT + Google trans
Edit: Kumiko




Hì hì. Giờ tớ phải làm một số chuyện nên chỉ làm được tới đây, mai sẽ cố gắng up tiếp ^^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét